Bát tự là bộ môn khoa học tâm linh giúp ích cho con người có vận dụng âm dương ngũ hành làm nguyên lý, click để tìm hiểu.
Tác giả: Phạm Viết Nhật ( Bài viết là phần tổng hợp tóm tắt những nội dung chính sau khi đọc tìm hiểu các tài liệu liên quan đến Triết học cổ đại Trung Quốc, đặc biệt là nội dung liên quan đến Đạo giáo, có tính nhận định cá nhân, không đại diện cho trí tuệ nhân loại hay lý thuyết cho bất cứ bài nghiên cứu nào, quý độc giả đọc với tâm thế tham khảo, bài viết cũng không có tính định hướng phong cách sống cho bất cứ cá nhân nào ngoài tác giả)
Tín ngưỡng về “Khí” và “Âm Dương” trong Đạo giáo là cốt lõi của triết lý và thực hành đạo lý phương Đông. “Khí” được xem là nguồn năng lượng sống, hiện diện khắp mọi nơi và liên kết vạn vật trong vũ trụ. “Âm Dương” là hai lực đối lập nhưng bổ sung cho nhau, tạo nên sự cân bằng và hài hòa của vạn vật. Đạo giáo khuyến khích con người thấu hiểu, điều hòa khí và duy trì sự cân bằng âm dương trong cuộc sống, giúp đạt đến trạng thái viên mãn và hòa hợp với thiên nhiên.
Trong cái nhìn sâu sắc của Đạo giáo, “khí” là yếu tố vô hình nhưng hiện hữu, nó là năng lượng lưu chuyển không ngừng trong vũ trụ và cơ thể con người. Được xem là nguồn năng lượng sống, “khí” không chỉ là một khái niệm về sức sống vật chất, mà còn mang ý nghĩa tinh thần, kết nối giữa trời và đất, giữa con người và thiên nhiên. Khi nghĩ về “khí”, ta không thể không liên tưởng đến sự luân chuyển vô tận của mọi sinh vật trong cõi đời, từ cơn gió nhẹ lướt qua đến dòng sông chảy không ngừng, một sự luân chuyển xuyên suốt luôn tồn tại thông qua khí.
Từ nguyên lý “khí”, Đạo giáo phát triển thêm khái niệm “Âm Dương” – sự cân bằng của hai lực đối lập nhưng không thể tách rời. Âm là tĩnh lặng, tối tăm, mềm mại và bí ẩn, còn Dương là động lực, sáng sủa, mạnh mẽ và rõ ràng. Hai yếu tố này không tồn tại độc lập mà luôn tìm cách hoà quyện vào nhau, tạo nên sự cân bằng hoàn mỹ trong vũ trụ. Xét về âm dương chúng ta có thể nhìn thấy rất rõ sự tác động của nó vào đất trời và con người thông qua bộ môn Bát Tự. Âm dương cũng thể hiện rất nhiều trong khoa học tâm linh Tử Vi, người có mệnh Thái Âm, Thái Dương cũng biểu thị tính cách rất rõ ràng với các đặc điểm vừa kể trên. Nếu ai đó không hiểu tôi, có thể tìm hiểu cung Mệnh của tôi trong Tử Vi, điều đó lý giải về bản ngã của tôi.
Có lẽ cuộc đời mỗi người là hành trình để tìm kiếm sự hòa hợp giữa Âm và Dương trong chính bản thân mình.Nếu Âm mạnh hơn, nó có thể dẫn đến tình trạng trì trệ, tĩnh lặng quá mức, thiếu động lực, hoặc sự suy giảm năng lượng, cả về mặt vật chất và tinh thần. Sự mất cân bằng này có thể dẫn đến cảm giác uể oải, trầm uất hoặc bệnh tật.. Ngược lại, nếu Dương mạnh hơn, năng lượng có thể trở nên quá bùng nổ, dẫn đến sự kích động, nóng nảy, bất ổn, hoặc sự tiêu tốn nhanh chóng của nguồn lực. Điều này có thể làm mất sự hài hòa, khiến cơ thể và tâm hồn dễ gặp căng thẳng hoặc kiệt quệ. Vì vậy, duy trì sự cân bằng Âm Dương là cốt lõi để đạt được trạng thái hòa hợp và khỏe mạnh trong Đạo giáo. Thấu hiểu nguyên lý này, ta có thể học cách cân bằng giữa những phút giây yên bình và những khoảnh khắc náo nhiệt, giữa công việc và cuộc sống, giữa cảm xúc và lý trí, sự cân bằng này tạo ra một cuộc sống lý tưởng, vận dụng nguyên lý này, giúp con người đạt được trạng thái tinh thần tự tại, an yên dựa theo nguyên lý dung hoà, Kinh dịch phương Đông cũng nhấn mạnh yếu tố cân bằng này.
Nguyên tắc Âm Dương, với bản chất của sự đối lập nhưng lại hài hòa, không chỉ là một khái niệm trừu tượng trong Đạo giáo mà còn là quy luật vận hành của vũ trụ và cuộc sống. Âm và Dương không chỉ tồn tại một cách độc lập mà chúng còn bổ sung, hỗ trợ lẫn nhau. Chính sự cân bằng này duy trì sự ổn định và phát triển của mọi sự vật hiện tượng.
Hãy thử nhìn lại dòng chảy tự nhiên: ban ngày, mặt trời (Dương) chiếu sáng, cung cấp năng lượng cho vạn vật. Đêm đến, bóng tối (Âm) bao phủ, đưa mọi thứ vào trạng thái nghỉ ngơi và tái tạo. Tương tự, trong mỗi mùa, chu kỳ của thời tiết cũng thể hiện rõ nét sự chuyển dịch Âm Dương: mùa đông (Âm) mang đến sự tĩnh lặng và suy tàn, giây phút con người có thu mình lại để chuẩn bị cho chu ký mới, để rồi mùa xuân (Dương) lại hồi sinh tất cả với sức sống mạnh mẽ sau một chu kỳ vận động xuyên suốt của khí. Cây cối cũng là minh chứng sống động cho nguyên tắc này. Khi lá cây rụng vào cuối thu, ta có thể nghĩ rằng sự sống đang chấm dứt. Thế nhưng, đó chỉ là một phần của quá trình cân bằng, để rồi cây cối lại nở hoa vào mùa xuân, biểu hiện của sự hồi sinh và phát triển. Mọi thứ, từ sự vận động của thiên nhiên đến con người, đều xoay quanh sự cân bằng giữa Âm và Dương. Thiếu đi một trong hai, trật tự sẽ bị phá vỡ và đời sống không thể tiếp diễn một cách hài hòa.
Đó chính là thông điệp sâu sắc mà Đạo giáo truyền tải: sự cân bằng Âm Dương không chỉ giúp con người hiểu thêm về quy luật của vũ trụ mà còn là chìa khóa để duy trì một cuộc sống cân bằng, an lành và hạnh phúc. Trong từng hơi thở, từng bước đi của cuộc sống, chúng ta đều đang trải nghiệm sự luân phiên của Âm và Dương. Thấu hiểu và chấp nhận điều này, con người sẽ tìm thấy sự hài hòa và bình an trong mỗi ngày trôi qua.
Trong dòng chảy thời gian, chúng ta cũng như vũ trụ không ngừng vận động, điều chỉnh để đạt được sự cân bằng tinh tế giữa Âm và Dương. Đó không phải là một điểm đến cuối cùng mà là hành trình dài của sự chuyển hóa, của việc hòa hợp với nhịp điệu tự nhiên. “Khí” chính là dòng chảy của sự sống, và Âm Dương là nguyên tắc điều khiển dòng chảy ấy, đưa ta về gần hơn với sự hài hòa của vũ trụ. Hai yếu tố cốt lõi quan trọng ở truyền thống tín ngưỡng thực sự quan trọng và đóng vai trò lớn tạo ra sự cân bằng của con người và vũ trụ.